Pages

Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

Từ ngày có Đảng


Sáu mươi năm bấy nhiêu ngày
Quê ta có Đảng đổi thay đã nhiều
Cảnh xưa sơ xác tiêu điều
Người dân nô lệ phận nghèo đắng cay
Ruộng nương đâu của người cày
Mùa màng không thóc ăn vay suốt đời
Có sinh mà chẳng có nuôi
Ốm đau bệnh tật bỏ rơi xó đường
Rất thảm thương, quá thảm thương
Không nơi chữa bệnh, không trường dạy con
Dân đen ức hiếp cùng đường
Tối tăm chỉ thấy lệ tuôn bể sầu

Cách mạng như nước dâng trào
Phá xiềng xích, xóa đói nghèo đi lên
Ngói hồng thay mái rạ chiêm
Cao tầng thỏa sức đua chen phố phường
Văn minh, trường trạm, điện đường
Trọn niềm mơ ước yêu thương xây đời
Cao Minh – Vĩnh Bảo quê tôi
Từ ngày có đảng đổi đời đi lên.

                                                2 - 2008

Hội Am làng tôi đó


Làng tôi có một con đò
Có hai ngọn tháp, có kho máy cày
Có đồng thẳng cánh cò bay
Có dòng sông Hóa chở đầy phù xa
Có tình hàng xóm chan hòa
Có đình di tích ông cha lưu truyền
Có gò Nghiên Bút địa linh
Có Đào Công Chính nổi danh thần đồng
Có danh tướng, đất anh hùng
Có nhiều con cháu nối dòng tiền nhân
Có dân sớm tối chuyên cần
Có những cán bộ vì dân quên mình
Có nền văn hiến văn minh
Có truyền thống, được tôn vinh làng nghề
Có nhiều hàng mới chợ quê
Có tâm con cháu hướng về quê hương
Có tình đoàn kết giáo lương
Có Tam Bảo, với Thánh đường gốc tâm
Ai lãng quên, nhớ sưu tầm
Hai mười “điều có” không nhầm Hội Am.




Mừng vui gặp lại


Chiến tranh nào có hẹn ngày
Hòa bình lập lại siết tay ôm chầm
Bên nhau tay nắm tay cầm
Không buông, cứ muốn ôm chầm mãi nhau.
Quên tên, nhưng lính chiến hào
Da đồng gan sắt làm sao mà nhầm
Kỷ niệm cậu giữ tớ cầm
Toàn là bằng sắt, bằng đồng, bằng gang.
Máu tôi thay mực mấy hàng
Máu anh cũng đẫm từng trang kém gì
Chào quê hứa hẹn ra đi
Nào ai có tiếc máu, khi Đảng cần
Hết lòng vì nước quên thân
Riêng tư ai dám nghĩ phần công danh
“Cục bộ” cậu lính tung hoành *
“Phá hoại” tớ bắn tan tành máy bay **
Mưa bom bão đạn tháng ngày
Bao anh ở lại, ta nay trở về
Gặp nhau mừng rỡ tại quê
Không khóc, lệ cứ tràn trề bạn ơi
Nay về mỗi đứa một nơi
Phát huy bản chất của người chiến binh
Tham gia xây dựng quê mình
Truyền thống văn hóa, văn minh đẹp giàu.

* “Cục bộ” chiến tranh cục bộ của mỹ
** “phá hoại” chiến tranh phá hoại


Hẹ hò


Cứ mong chóng đến tháng hai
Để về lễ hội xuân nay đón nàng
Thái Bình anh hẹn em sang
Con sông quê, bến đò ngang anh chờ.
Bao ngày chờ ngẩn chờ ngơ
Mồng tám, mồng chín lại mơ mồng mười
Chợt trông thấy dáng em cười
Má hồng đứng giữa đoàn người qua sông.
Đò vui như cởi tấm lòng
Đón đưa thục nữ qua dòng Hóa Giang
Mừng em về với hội làng

Qua sông với chuyến đò ngang anh chờ!

Cơm không dưa


Nhớ em anh đến chơi nhà
Theo em ra bãi vặt cà muối dưa
Quẩn quanh từ sớm đến trưa
Giật mình mẹ gọi rổ chưa có cà
Vội vàng rất lẫn cả hoa

Mâm cơm quá bữa âu cà không dưa

Thầm yêu


Vô duyên làn gió heo may
Cợt đùa quá chớn tốc bay áo nàng
Ngọc ngà khoe hết thế gian
Khuôn trăng rừng rực như mang lửa hồng
Giật mình nhíu mắt nghiêng trông

Thầm yêu làn gió-má hồng-heo may.

Nhớ lũy tre làng


Tre làng mắt nhỏ ít gai
Dóng trường ống mập thân dài vút cao
Trưa hè goi gió lao xao
Đưa nồm nam dịu trộn vào nắng quê.
Chiến tranh tre nặng lời thề
Pháo đài làng xã tre quê đan thành
Chiến trường theo dấu chân anh

Trường sơn vẫy gọi tre xanh quê nhà.